(SGTT) – Tổng giám đốc công ty du lịch trong những ngày giãn cách phòng chống dịch, tức cảnh sinh tình làm thơ; cô nàng sinh viên trường Văn hóa mê du lịch đành phải trải nghiệm Sài Gòn từ ban công ở nhà trọ do phải nhường phòng ký túc xá làm khu cách ly.
Khi tổng giám đốc công ty du lịch lãng mạn như nhà thơ
Anh Trần Lê Bảo Châu, Tổng giám đốc Công ty cổ phần Đầu tư và Du lịch Phúc Lộc Thọ Group, chủ đầu tư làng du lịch Cá Gô Đồng ở TPHCM, thành viên của Sáng kiến Điểm đến an toàn vừa chia sẻ với chủ đề “Du lịch giữa mùa dịch” bằng một bài thơ do anh sáng tác. Đồng thời anh còn gửi một số hình ảnh anh đi tiêm vắc-xin, làm từ thiện với gian hàng 0 đồng…
Sài Gòn giãn cách
Sài Gòn vắng vẻ quá phải không em?
Những góc phố dây văng, những hàng rào khô khốc
Những con người vụt qua trong phút chốc
Sài Gòn quên hẳn những bước chân quen
Ừ thì cũng cố men theo ánh mắt
Đong nỗi buồn của mẹ ở quê xa
Lời dặn của cha, hành trang khởi nghiệp
“Con à, Sài Gòn đất chật người đông”
Sài Gòn phập phồng theo những tiếng còi xe
Những bóng áo xanh trên đường làm nhiệm vụ
Những con số biết nói
Những khẩu hiệu, “5K, chỉ thị…”
Thay cho lời yêu thương
Em có thấy, những thùng mì tôm đặt lặng lẽ?
“Gian hàng không đồng” nở rộ khắp nơi nơi
Em sinh viên xóm trọ mỉm cười
“Con có rồi chú để cho người sau”
Em à, Sài Gòn không có bệnh chi mô
Chỉ nóng lạnh, nhức mình, nhức mẩy
Phố có vắng nhưng nghĩa tình hết xẩy
Ngày trở về chắc chắn sẽ không xa
Rồi ta lại gặp ta ở góc phố ngày nào
Hít căng cứng mùi kẹt xe trong lồng ngực
Sẽ dẹp luôn câu nói nhiều giấy mực
“Em chỉ bán đem về, thịt heo sống anh nghe”
Rồi anh sẽ khoe những đêm không ngủ
Câu chuyện “ép một, ép không” sẽ không bao giờ là đủ
Chỉ là miễn dịch cộng đồng lâu lâu sốt cho vui
Hãy tin tui, Sài Gòn vẫn rứa
Giang đôi tay chào đón
Những đứa con tha hương!
Cũng là doanh nghiệp du lịch, anh Lê Hòa Hiệp, Giám đốc Công ty Hi Travel gửi đến bài thơ “Thương lắm Sài Gòn ơi…”
Sài Gòn ơi sao thương quá
Lúc nắng lúc mưa trắng xoá bầu trời
Yêu nhau thì nói đôi lời
Ghét nhau như thể tơi bời hợp tan
Sài Gòn đầy nghĩa chứa chan
Người đi người ở, sánh ngang thiên đàng
Dù cho tình nghĩa bẽ bàng
Khắc ghi muôn thuở, âm vang tiếng lòng...
Sài Gòn như ngọn tầm vông
Khó khăn đến mấy đồng lòng sẽ qua
Vươn lên vượt quá mái nhà
Trở thành trăm đốt, hoá ra vàng 10...
Sài Gòn không thiếu nụ cười
Chan hòa tình nghĩa của người thập phương
Sẻ chia hạt gạo miếng đường
Từ dân thành thị hay “phường rong rêu”
Sài Gòn bất kể sáng chiều
Thương nhau chưa hết, ít nhiều mê say
Bao dung là lẽ làm ngay
Sẻ san là lẽ chung tay góp cùng...
Sài Gòn thương lắm, đắp vun
Người đi người ở, cùng chung hướng về
Cố lên rồi sẽ tựu tề
Bệnh rồi cũng sẽ đề huề có nhau...
Du lịch Sài Gòn... từ ban công
Bạn đọc Trần Thị Thúy Vy, sinh viên cuối trường Đại học Văn hóa TPHCM gửi đến chủ đề Du lịch giữa mùa dịch những trải nghiệm của bản thân khi phải ra ngoài ở trọ để nhường lại ký túc xá làm điểm cách ly tập trung.
Tòa soạn SGTT