Thứ tư, Tháng mười hai 4, 2024

Mùa hè của ba, mùa hè của con

Ba Harin

Con yêu thương của ba,

Ba sẽ kể cho con câu chuyện cổ tích về mùa hè. Con sẽ hỏi vì sao mùa hè lại là cổ tích. Bởi vì đơn giản một điều, cổ tích là một thứ gì đó thật xa xôi, tươi đẹp, sống động, một thứ gì đó chưa chắc còn (và biết đâu, đã tuyệt chủng) trong hiện tại của chúng ta.

Thật ra thì mùa hè đã về đó chứ. Chẳng phải buổi sáng nay, trước giờ tổng kết năm học, dàn nhạc trường mầm non của con đã hát vang ca khúc thật sôi động: “Mùa hè đến/chim hót vui/bướm lượn bay vờn hoa trong nắng” đó sao? Chẳng phải đêm trước, trong bữa ăn, ba mẹ đã tranh luận với nhau một lúc để phân công xem ai dự buổi lễ tổng kết, khép lại một năm học dài dằng dặc với con và với cả ba mẹ đó sao? Và chẳng phải trên lý thuyết thì quãng nghỉ giữa hai năm học của con cũng là mùa hè đó sao?

ba-harin

Đúng là trên lý thuyết thì mùa hè có đến. Phượng đỏ, ve kêu, trời nắng chang chang, trẻ con được ở nhà…, đúng vậy.

Khung cảnh và không khí của buổi lễ tổng kết năm học làm ba nhớ cái xúc cảm rộn ràng của mùa hè nào đó xa lắc. Nhưng khi ba ký vào mảnh giấy nhà trường gửi phụ huynh đăng ký cho con đến trường trong thời gian hè, ba đã khựng lại. Ba thảng thốt khi đếm số ngày hè mà con được nghỉ không đủ trên một bàn tay: ba ngày.

Thật ra, đó là ba ngày cuối tuần. Nếu tính chi ly một chút, trừ đi ngày nghỉ Chủ nhật, thì con chỉ có đúng vỏn vẹn hai ngày nghỉ hè. Vậy mà ba đang bóp trán băn khoăn không biết hai ngày đó, giữa ba và mẹ, ai sẽ ở nhà với con, gửi con ở đâu hay gọi điện nhờ bà nội, bà ngoại từ quê vào giữ giúp… Đơn giản vì cả ba và mẹ, sau một hồi tính toán, bàn luận (và tranh luận) thì đi đến một sự thống nhất cao: cả hai đều có lý chính đáng để không thể nghỉ làm ở nhà với con hay dẫn con đi đâu đó chơi cho khuây khỏa. Trước giờ, việc con phải nghỉ ở nhà (vì bệnh, vì ngày hè) bao giờ cũng gây xáo trộn không nhỏ đến tính toán công việc của ba mẹ. Vậy đó.

Con yêu thương của ba,

Ba sẽ kể cho con nghe về mùa hè trong cổ tích.

Ngày xửa ngày xưa, vào một thời nào đó của ba mươi hai năm về trước, có một cậu bé yêu mùa hè.

Chỉ đơn giản một điều. Mùa hè là khoảng thời gian dài nhất trong năm cậu không phải đến trường. Cậu được rong chơi nơi miền quê thanh bình của mình, đắm mình trong vô số những trò chơi tuyệt vời. Đó là những sớm tinh sương chạy ra đồng bắt dế, những trưa không ngủ đầu trần đi câu cá, những chiều đầu trần chân đất lang thang hái quả rừng với lũ bạn. Đó là những tối trăng sáng tụ tập bạn bè chơi nhảy dây, cướp cờ, kéo co rộn ràng đường làng. Đó là những ngày được đi chăn bò, bắt chim, bẫy sóc trên núi. Đó là những trận quắn đít vì đòn roi của người lớn trả giá cho những trò nghịch ngợm kiểu như vót ná đi bắn gà hàng xóm hay tắm suối mùa lũ dữ bất chấp hiểm nguy…

Mùa hè của cậu bé năm xưa không có những rào chắn trong căn phòng chật hẹp với cái ti vi mở hết phim hoạt hình này tới phim hoạt hình khác hay cái iPad cài đặt các game tích điểm chẳng biết để làm gì. Mùa hè của cậu bé năm xưa cũng không có những khu vui chơi máy lạnh nằm trong các trung tâm mua sắm mà con đã thuộc làu làu nhưng khi bí về ý tưởng ba mẹ vẫn cứ chở con vào đó, mua cái vé vậy là xong, con chơi đằng con, ba mẹ tranh thủ mua vé nằm lên ghế massage để tận hưởng chút cảm giác được nắn bóp sau một ngày ngồi ì ở văn phòng. Mùa hè của cậu bé năm xưa cũng không được lập trình bởi vô vàn chi chút, bàn tính, tranh luận của người lớn.

Mùa hè của cậu bé năm xưa, tuy đối diện với thật nhiều hiểm nguy nhưng cậu bé từ sớm biết đánh giá được mức độ hiểm nguy trong đời sống, nó sẽ có kỹ năng để bước ra cuộc đời rộng lớn với một kho tàng kỹ năng, một tinh thần tự chủ và tự tin lạ lùng. Mùa hè đã dạy cho cậu bé năm xưa vô số thứ mà không trường lớp hay nhà trẻ nào ngày nay có thể dạy được. Đòn roi nhiều, vì người lớn vẫn bên cạnh, đồng hành với cuộc sống giữa thiên nhiên của lũ trẻ, một cách tự nhiên nhất. Ba của cậu bé năm xưa tuy chân lấm tay bùn, bận rộn với đồng áng nhưng đã từng hướng dẫn cậu cách bơi sao cho không mất sức, cách nuôi một con chim nhỏ sao cho nó lớn khôn, cách gieo một cái hạt xuống đất và chăm sóc làm sao để nó ra hoa, kết quả.

Mùa hè trong cổ tích là vậy đó, con trai. Mùa hè mở ra trong đời sống cậu bé năm nào cả một kho tàng phong phú, cả một vùng đất phong nhiêu để cây cối ký ức có thể phát triển, giàu có, lành mạnh và bình yên. Vì thế mà mùa hè thường đến thật rộn ràng và thường đi trong tiếc nuối.

Ba tháng hè sao mà vẫn quá đỗi ngắn ngủi với một cậu bé ham chơi.

Con yêu thương của ba,

Sự thật là con chỉ có một mùa hè kéo dài vỏn vẹn hai ngày phía trước nhưng sao lại lê thê đến vậy trong suy nghĩ và tính toán của ba và mẹ? Chính ba mẹ cũng không sao hiểu được. Hay tại chúng ta đang sống ở một nơi chốn và thời gian mà mùa hè đã thuộc về cổ tích.

Ba tự hỏi làm sao có thể tìm lại một phần của trang cổ tích đẹp cho con ở nơi mùa hè đô thị khi mà cậu bé, cô bé đồng quê với tâm hồn hồn hậu và rộng mở năm xưa cũng đã bỏ ba mẹ đi mất lâu rồi.

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây

Kết nối