Bích Nhàn -
Khi những cơn mưa không còn dầm dề, những tia nắng yếu ớt ló dạng thì ba sẽ lui cui dọn vườn, vừa làm vừa thanh minh: trồng rau chứ sắp tết rồi!
Trồng rau vườn nhà sợ nhất lũ gà, trăm lần như một, hễ tôi lo lắng nói “Ba ơi, rào kỹ một chút coi chừng gà” thì bị la liền. Ba bảo nói vậy lũ gà nó nghe, mà cũng đừng có vận vào mình điều xui rủi như thế, không nên.
Thật ra tôi nói vậy chứ ba tôi cẩn trọng lắm, ba vào rừng chặt thật nhiều cây lách về cắm dày xuống làm rào, trồng tới đâu phải rào giậu tới đó, lũ gà chỉ có đứng ngoài ngó vô thèm.
Thấy ba cặm cụi với mấy luống đất, tôi lăng xăng chạy ra, tiếng là phụ ba trồng rau nhưng cũng chỉ theo rề rà rồi đứng chống nạnh nhìn trời bảo: “Không cần xé lịch, chỉ cần nhìn vườn rau của ba là biết xuân đã về tới đâu rồi”.
Mà đúng thiệt, chòm xóm ai đi ngang nhà cũng nhìn chăm chăm vào vườn rau của ba trầm trồ: “Thấy đám rau ông Chín là thấy tết. Nhìn thèm quá. Xanh mướt thế kia, tết này chắc lộc nhiều à!”.
Những luống đất được vun thẳng thớm, băm đất tơi xốp, phân lạc hẳn hoi, rắc lên ít rơm mục rồi gieo hạt. Nào cải, tần ô, xà lách, hành, ngò, é trắng... Khi những luống rau bắt đầu đâm chồi cũng là lúc ba bận rộn.
Vườn rau giành hết thời gian của ba. Có việc đi ra ngoài thì thôi, về nhà là ba trực ở vườn rau, ra vô canh xem có con gà nào lảng vảng kiếm chỗ chui vô. Cũng có những chú gà ráng rướn mình xé rào chui vô, thi thoảng ba cũng túm ra một anh choai choai.
Sáng nào ba cũng dậy sớm bắt sâu, nhổ cỏ, tưới nước. Chiều cũng bao nhiêu việc ấy. Đêm đem tro rưới lên từng luống rau, ba bảo làm như thế thì mấy con sâu chui ra cắn lá sẽ cay mắt mà trốn biệt, cách trừ sâu ấy hiệu quả mà sạch sẽ.
Ông Năm hàng xóm thấy ba miệt mài với vườn rau thì bảo: ăn được bao nhiêu mà trồng, năm nào cũng để già chứ có ăn hết đâu. Lụm khụm làm miết cho cực thân, ra chợ rau gì cũng có. Ba tôi chỉ lắc đầu cười: “Trồng cho vui, cho có không khí tết!”.
Rau ba trồng mới đúng là rau sạch. Không phân, không thuốc chi hết. Lúc rau còn non, lá xanh mơn mởn, hái tất cả các loại rau trộn lại sẽ có món rau sống trọn vị. Nếu có thêm vài lát chuối chát non để ăn với thịt heo luộc nữa thì khỏi chê.
Ngày cuối năm, cả nhà quây quần bên mâm cỗ tất niên, được ăn thịt heo ngâm nước mắm của mẹ với những cọng rau xanh mướt của ba thì không sơn hào hải vị nào bằng. Lúc đầu tôi không ăn được rau, ba cốc đầu bảo: “Con gái sợ xanh ruột hay sao mà không dám ăn rau?”.
Năm ngoái, tôi không về nhà ăn tết cùng ba mẹ nên gọi điện chúc tết từ xa, hỏi thăm vườn rau thế nào. Giọng lạc đi, ba bảo con gái không về ăn tết, rau ba trồng già hết trơn, tiếc...
Lại sắp tết rồi, năm nay nhất định con sẽ về, lại ra vườn rau ngắt những cọng rau xanh non bày lên mâm cỗ mùa xuân.