Thứ ba, Tháng mười một 26, 2024

Xúc động lời thơ của nữ điều dưỡng trước khi lên đường chống dịch Covid-19

(SGTT) - “Nếu bố không về thì cũng như mọi khi. Hai chị em tự chăm nhau ăn ngủ. Mẹ thương các con lại sinh ra trong gia đình quân ngũ. Bố bộ đội xa nhà, mẹ lại trực đêm thâu…”, đó là những lời thơ vô cùng cảm động của một nữ điều dưỡng trước khi lên đường nhận nhiệm vụ chống dịch.

Trước khi chuẩn bị ra tuyến đầu chống dịch Covid-19, chị Nguyễn Thị Thắm (44 tuổi), Điều dưỡng trưởng, Khoa Ngoại Chấn thương chỉnh hình của Bệnh viện Thống Nhất đã viết lá thư xúc động gửi đến hai người con nhỏ của mình.

Chia sẻ với Sài Gòn Tiếp Thị, chị Nguyễn Thị Thắm cho biết: “Tại đơn vị của mình, có rất nhiều y bác sĩ và nhân y tế tế tham gia nhiệm vụ, trong đó, một số người có con còn rất nhỏ, chỉ khoảng 1 tuổi hơn. Vì đồng cảm với những lo lắng, nỗi lòng của các bà mẹ xa con. Trước khi đi, chị muốn viết một lá thư gửi đến hai con gái (một bé 17 tuổi và bé 12 tuổi) như một lời nhắc nhở các con, hãy ở nhà vững tin, ngoan ngoãn và tự chăm sóc bản thân”.

Vài lời thơ tâm sự của chị Thắm trước khi lên đường chiến đấu với dịch Covid-19. Ảnh: Minh Thảo

Được biết, chồng của chị Thắm làm bộ đội, cũng tham gia vào mặt trận chống dịch đã lâu không về nhà. Hiện 12 điều dưỡng trong khoa của chị đã sẵn sàng tư trang, khi có lệnh sẽ sẵn sàng lên đường. Nơi nhận nhiệm vụ có thể tại bệnh viện điều trị Covid-19 ở Củ Chi hoặc Cần Giờ, tùy theo sự phân công của đơn vị.

Nguyên văn bài thơ “Thư gửi con” của chị Nguyễn Thị Thắm:

Mẹ chuẩn bị lên đường, con phải vững vàng nha.
Đừng ủy mị thướt tha làm lung lay lòng mẹ.
Dịch dã lan tràn đồng bào mình đang hoạn nạn.
Tiếng gọi thiêng liêng, áo trắng mẹ lên đường.
Có ai biết được hên xui, giữa chiến trường.
Không bom đạn, không quân thù, không ngủ cùng cây cỏ.
Hành trang lên đường cũng vô cùng bé nhỏ.
Chỉ một chiếc ba lô, nhưng nặng đến lạ thường.
Con yêu ơi!
Để con được tung tăng giữa phố phường.
Thì hãy vững lòng chia tay trong hạnh phúc.
Để mẹ của con cảm thấy mình sung sức.
Phân thân mình chia sẻ với bệnh nhân.
Con biết không?
Nếu ở nhà mẹ sẽ nhàn tấm thân.
Nhưng đêm ngủ không ngon vì đồng đội mẹ, vẫn còn đang thức.
Các cô phải xa con mình với trăm điều khổ cực.
Các em nhỏ hơn con nhiều, nên mẹ chọn, mẹ ra đi.
Nếu bố không về thì cũng như mọi khi.
Hai chị em tự chăm nhau ăn ngủ.
Mẹ thương các con lại sinh ra trong gia đình quân ngũ.
Bố bộ đội xa nhà, mẹ lại trực đêm thâu.
Mẹ biết các con của mẹ đã quen nên cũng chẳng khó đâu.
Như thế nhé, mẹ lên đường làm nhiệm vụ.
Hết dịch mẹ về gia đình ta đoàn tụ.
Lại sum vầy, hãy ôm mẹ nha con”.
Minh Thảo

1 BÌNH LUẬN

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây

Kết nối